2013, tôi và vài người bạn mở một công ty cafe giữa đỉnh điểm của thực phẩm bẩn và hóa chất. Chúng tôi chọn cafe sạch nguyên chất, đi ngược lại với tất cả, với mong muốn thay đổi thứ thức uống quen thuộc hằng ngày của hàng triệu người. Công ty tồn tại chớp nhoáng sau đó nhanh chóng sụp đổ. Mọi người đi hết để lại tôi với thất bại vốn được dự báo từ trước.
2015, tôi quay lại mở quán Gờ đầu tiên tại đường Cao Đạt. Đây là giai đoạn mạng xã hội phát triển vượt kiểm soát, việc hòa nhập với thế giới rất nhanh chóng và chính xác. Các quán cafe cùng mọc dần lên, không gian lộng lẫy, nước uống trendy thức thời - capuccino thay cho cafe sữa, arabica thay cho robusta mạnh mẽ rất Việt. Chúng ta đều đã trải qua một thời gian loay hoay xa lạ để thích nghi với những điều được du nhập về như thế.
Gờ cũng ngắm nhìn những điều mới mẻ ấy, nhưng sau tất cả chưa một lần thay đổi giá trị cốt lõi của mình: Cafe phải sạch và không nên là một thứ xa xỉ. Cafe phải là thức uống mọi người đều có thể uống, uống hằng ngày, là chất xúc tác cho những câu chuyện vội vã buổi sáng với đồng nghiệp, vài phút cập nhật tình hình thế giới và là một thứ gần gũi quen thuộc.
Cho đến giờ, Gờ vẫn là quán bán cafe cho khách hàng là người Việt, ngon đúng gu người Việt. Nước nhiệt đới, cafe chỉ nên là cafe, phải được uống đá, phải được rang mộc, xay và phục vụ trong thời gian rất ngắn để giữ trọn hương vị. Đó mới xứng đáng là ly cafe mỗi buổi sáng mà bất cứ ai có thể mua, uống và thưởng thức trọn ngày dài của mình.
Đó là Gờ và sẽ luôn là Gờ.